ĐỌC BÀI THƠ ĐỂ NHỚ CHA Cha nằm ngủ cách con ba tất đất khoảng không gian monh manh tựa đường tơ Vậy mà con vẫn tháng đợi năm chờ Phải đi hết một cuộc đời mới đến Sông êm ả thuyền cha vừa ghé bến Cuộc hành trình thoáng chóc đã trôi qua Cha đã đi và đã đến quê nhà Nơi quê ấy người xưa đang mong đợi Con mơ thấy nơi quê hương muôn thuở Cha quay nhìn chờ đợi bước con đi Bảo con rằng" đừng khóc chuyện chia ly" Cha sẽ đợi và đợi con mãi mãi Nhưng cha hỡi trên dòng đời xuôi chảy Một mình con cô độc quá cha ơi ! Tấm thân con gầy yếu giữa sóng đời Con sợ quá ! cha ơi ! con sợ quá .
CON NHỚ BỐ Chiều nay con không về bố ạ Vắng tiếng con bố có buồn không ? Con ở lại nơi này cư xá Vẫn nghe thầm tiếng bố gọi tên con Con đi xa biết mấy năm tròn Đêm thứ bảy mênh mang buồn vô tận Con đã biết trở trăn khi mình thiếu vắng Bàn tay mẹ trong những lúc đi xa Nhà mình nghèo con đâu dám kêu ca Sợ bố thương con lo nhiều không ngủ Con chỉ biết cười vui và tự nhủ Và dối lòng bớt nặng riêng tư ... .......
ĐỌC BÀI THƠ ĐỂ NHỚ MẸ Chim từng lớp gọi đàn trong đêm quạnh Trời bao la sương lạnh đổ về đâu Gió muôn phương hỡi gió lạc phương nào Cho ta nhắn đôi lời về thăm mẹ Đã bao năm lòng già trông bóng trẻ Nơi nhà tranh quạnh quẻ tháng với ngày Nhớ thương con mòn mỏi mảnh thân gầy Mắt mờ lệ đăm đăm đường vạn nẻo Con của mẹ nơi phương trời xa lạ Lòng giá băng từ thuở bước chân đi Tuy ngang tàn khoác lấy mãnh nhung y Ai cầm được bao phen lòng xao xuyến Có những buổi chiều tà ngồi chống kiếm Nhìn non sông hùng vĩ bốn nghìn năm Bổng hiện về bóng dáng mẹ xa xăm Tóc trắng cước tay gầy trong gậy trúc Tim con trẻ phút giây như ngừng đập Chí muôn phương thu hẹp nghĩa gia đình Vẳng bên tai con vang tiếng súng rền Con lỗi đạo ! mẹ ơi ! đành lỗi đạo Giục cương yên rủi dong đường gió bão Quyết đập tan muôn vạn lẽ bất bình Vì ra đi con nguyện sẽ hy sinh Đem lẽ sống ngang tàn dâng tổ quốc ..... ............................. Há đây đổi phận làm trai được Thì sự anh hùng có bấy nhiêu ????
Chầm chậm chứ thời gian vô tâm quá?! Để tóc Cha thêm bạc trắng nữa rồi Mỗi nếp nhăn là mỗi chặng đường đời Cha lam lũ để cho con đỡ khổ Nổi nhớ cồn cào muôn ngàn nổi nhớ Nổi nhớ trong tim con nhớ về Cha Ngày đầu tiên đến lớp quãng đường xa Cha cõng con sợ con đi chân mỏi Và như thế dòng thời gian trôi vội Giờ chân con cứng cáp bước đường dài Chỉ lo Cha chân yếu tay run Mà phải chống phải chèo vì cuộc sống Sáu chục ngày mưa ba trăm ngày nắng Cha chỉ quen với cái cuốc con trâu Chiếc áo xanh dãi nắng chuyển thành nâu Chiếc quần cũ in hằn bao mảnh vá Cha thương con chẳng ngại mưa quản gió Chỉ mong con mau chóng được nên người Như thế thôi là Cha mãn nguyện rồi Cha chẳng ngại khổ- chỉ sợ con hư hỏng Cha là thuyền cuộc đời là biển rộng Đưa con đi đến những bến bờ xa Đến những nơi cuộc sống thắm màu hoa Chưa đến đích là Cha còn gắng sức Lần lựa mãi còn tìm trong kí ức Hình ảnh nào Cha sừng sững một góc trời Trong tim con vĩ đại nhất trên đời Là Cha đó không ngoài ai duy nhất Con là mầm non còn Cha là đất Con lớn khôn nhờ mạch huyết của Cha Cha mang bao vị ngọt của phù sa Để vun đắp cho con thêm cứng cáp Dìu dắt con trong gió mưa bão táp Ban cho con nghị lực hơn người Dạy cho con kinh nghiệm để vào đời Với tất cả những gì Cha được biết Chỉ vì con đời Cha không thấy tiếc Chỉ vì con Ba chẳng ngại hi sinh Bao công lao dưỡng dục bậc sinh thành Làm sao trả ơn Cha cao hơn núi Đêm nay con cúi đầu quỳ gối Bên chân Cha như những lúc con thơ Cha xoa đầu con ánh mắt thẫn thờ con bật khóc...lòng con đau quặn thắt Cha muốn khóc nhưng còn gì để khóc Nước mắt Cha đã khô cạn từ lâu Chẳng còn chi trong đôi mắt trũng sâu Chỉ còn chăng trái tim trong Ba luôn nóng hổi Trái tim ấy luôn ấm tình phụ tử Bao niềm thương không nói được nên lời Con khóc đêm nay con khóc một đời Xin đánh đổi một ngày Cha đỡ khổ Đường Cha đi chông gai để đường con phẳng lặng mà sao con ...cứ vấp mãi trong tim... Nguyên Kha