Dưới đây lần lượt những bài thơ trích từ tập thơ "Tình thơ Hương Đất"của Tác giả lấy bút hiệu là Thanh An, hongpham xin phép được chia sẻ đến bạn đọc trên danhim.net nhé. *Đức tin ở mỗi con người Thực hành đích tới xây đời vinh quang Kiên trì phấn đấu bền gan Thành công nhất định dễ dàng theo sau *Lòng tự trọng do đâu mà có Do tâm hồn chứng tỏ sáng trong Uy tín có do lòng nhân ái Do đức tài tồn tại nội tâm Do xã hội định tầm định mức Ở mỗi người kiến thức thấp cao *Có can đảm kiên trì và nhẫn nại Mọi thành công mới chậm rãi theo ta Đời tươi vui nhờ có công sức bỏ ra Mới hưởng thụ được hồn nhiên thoải mái *Cuộc sống không chỉ có trong 4 bức tường Mà còn liên quan ra nghìn dặm muôn phương Chỉ có ai đã xuôi ngược trên vạn ngã đường Mới thấy hết ý nghĩa cuộc sống trên đời nầy vô giá *Bài học ở đời là kiên trì là phấn đấu Là học hành không mệt mỏi có sáng tạo mới thành tài Đâu có ai sinh ra ngày một, ngày hai Mà thành đạt mà có tương lai đầy tươi sáng. Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 20/04/2008 lúc 19:37
VỀ EM (Tặng người em thời loạn) Anh đi biền biệt phương trời Còn em ở lại tơi bời tuổi hoa! Nhớ thương ngày tháng dần qua Trên đường in dấu bôn ba hững hờ! Nhìn xem phong cảnh bơ phờ Ngoảnh trông anh thấy cõi bờ phân ly! Từ ngày rời bước chân đi Miền sơn cương lạnh anh ghi nhớ nhiều Nhớ về miền đất thân yêu Có em gái nhỏ mang nhiều khổ đau Anh thương bà cụ làm sao Nước thời gian gội, người hao hao gầy! Mỹ nhân tâm sự vơi đầy. Dáng xuân còn nhớ những ngày thư sinh Anh thương nhớ cả quê mình Anh buồn vì nổi chiến chinh điêu tàn! Nơi đây đường xá xuyên sơn Nơi đây đất lạnh mây chờn vờn trôi Dừng chân miền đất sương rơi Đa thành in bóng một người ly hương! Dấn thân vào mái học đường Để cho ngày tháng phủ phàng đi qua Bỗng đâu nhận được tin nhà Dì em băng dặm đường xa viếng tìm Vui mừng anh biết tin em Viết lời thơ tỏ nỗi niềm nhớ thương. Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 26/04/2008 lúc 11:24
CHIA TAY Chia tay một sớm mai hồng Người đi tám hướng thấy lòng nao nao! Mến thương, mến thương làm sao. Bùi ngùi cảm động chúc nhau lên đường Về quê về lại mái trường Ngày ngày vui với ghế bàn trẻ thơ Đời vui sum họp bất ngờ Đời buồn còn ở giữa bờ phân ly! Chia tay còn biết nói gì Môi cười là cố dấu đi nỗi buồn! Siết tay là thằt chặt hồn Mắt nhìn ánh mắt là nguồn cảm thông Giã từ chúc bạn thành công Vạn điều như ý toại lòng là hơn. Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 26/04/2008 lúc 11:27
GIẤC XUÂN (Tặng những bạn xa nhà) Tôi thắc mắc hỏi nàng xuân mấy tuổi? Và tổ tiên, tông tích từ đâu? Xuân chỉ cười vồn vả đến với tôi Chỉ khoe sắc khoe hương màu nhựa sống Tôi yêu xuân không đo lường tính toán Chỉ biết yêu, yêu tha thiết trong lòng Nhìn hoa xuân, nhìn lộc nở, đắm hương nồng Tôi ngây ngất say sưa với nàng xuân bất tận Cũng có lúc tôi mơ màng ân hận Trách cứ nàng để ai đó cô đơn Để cho ai lo lắng tủi hờn Với tâm sự “Tú Xương” để xuân buồn như đất Tôi hỏi khẽ nghe nàng xuân thú thật: Kẻ xa nhà như Thầy, Cô giáo kính yêu… Họ có buồn nhưng xuân đã đến kêu Xuân gõ cửa xuân giải bày trên hoa, trên lá… Còn chiến sỹ từ biên cương xa lạ Nào thấy xuân dáng vóc là gì? Xuân chỉ cười rồi lặng lẽ ra đi Tôi chợt tỉnh pháo giao thừa đã nổ… Yêu biết mấy nàng xuân qua cửa sổ Xuân trong tôi và xuân của mọi người Hãy giữ gìn cho xuân đẹp, xuân tươi Xuân bất tận, yêu nàng xuân bất tận. Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 04/05/2008 lúc 22:19
BÃO TỐ Trận gió cuồng phong thổi ngút ngàn Sao mờ, mây lấp dãi Ngân giang Long thanh xếp cánh chui vào động Hải điểu co đầu rúc miệng hang! Thành quách không ngăn cơn gió dữ Thảo hoa gầy gật với giang san Làng mạc tiêu điều dân khiếp sợ… Xuân sao vần vũ tựa đông hàn? Nôm na thi tứ đôi vần nhớ Trận gió cuồng phong thổi vút ngàn. Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 04/05/2008 lúc 22:22
Ngẫu hứng Nghiên bút sẵn đề câu thi tứ Nguyệt cầm sẵn gảy khúc tình tang Hải hồ cất bước tìm huynh đệ Vui thú điền viên hưởng cảnh nhàn. Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 04/05/2008 lúc 22:23
THƯƠNG NÀNG Thương sao Nàng xuống xe rồi Bâng khuâng tôi thấy lòng thôi thúc buồn! Để Nàng từng bước về thôn Đói lòng đói cả tâm hồn tội chưa? Tôi thương Nàng đã có thừa Nhưng tôi không thể tiễn đưa Nàng về Vì thời gian bảo chia tay Vì không can đảm phơi bày thế nhân Nàng về tôi mãi phân vân Đường xa ai tiễn bước chân cùng Nàng? Tóc xanh ai đã nhuộm màu thời gian Thương ai duyên gác bên đàng Để lo việc xóm việc làng hỡi ai Thương em gái nhỏ thơ ngây Sớm mang sầu muộn những ngày còn xanh Đời lắm kẻ dỗ dành mơn trớn Đời còn nhiều phè phởn chua ngoa! Riêng ta nên hiểu với ta Sống mà biết sống mới là khôn ngoan Ta đi bởi nước non đau khổ Ta đứng dậy vì chỗ tỵ hiềm! Sức hèn không muốn đua chen Mắt ta không muốn ngóng nhìn đau thương! Quê hương này hỡi quê hương Làm sao quên được bước đường đi qua. Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 04/05/2008 lúc 22:24
Đàlạt mến thương ĐàLạt ôi! Thanh bình êm đẹp quá Xứ hoa đào trang nhã cảnh nên thơ Những đồi hoa thoai thoải cợt mặt hồ Đường uẩn khúc triền miên đùa dải phố Rừng ân ái trao tình qua Than Thở Để Mê Linh trắc trở mộng duyên lành Về Lâm Viên đợi khách bến Chi Lăng Chiều ướt lạnh phủ buồn ga ĐàLạt Những du khách dẫm chân về Trại Mát Cũng bồn chồn trở lại với Xuân Hương Những sinh vên đại học đến thao trường Chiều chủ nhật chuyện trò như bắp nổ Bóng thư sinh khuất dần qua nẻo phố Trên đường về Trần Hưng Đạo, Bùi Thị Xuân Ai lên chợ mới dáng ngập ngừng Đến ngã sáu Hòa Bình chân rụt bước Dưới nắng đẹp suối vàng chiều hôm trước Ai đã về để lại mấy vần thơ Thác Cam Ly hung vĩ ý đợi chờ Người du khách đi rồi không trở lại Đã qua rồi một mùa thu lá trải Trên mặt đèo trầm lặng thác Prene Phượng hoàng ơi! Tên đẹp ta không quên Mùa phượng đến ta trở về thăm nhé Những ai đã lên đồi khi trăng lóe Có nhớ chăng cô gái “Vườn Thanh” Ngắt Tigôn để tặng nhân tình Rồi nức nở cho chuỗi sầu ly biệt! Chùa Linh Sơn tiếng cầu kinh thống thiết Mỏ công phu trở lại lúc tàn canh Thánh đường cao ngạo nghễ chọc trời xanh Chuông cầu nguyện cũng trở hồi tảng sáng ĐàLạt ôi! Những mặt hồ lai láng Và rừng ngo đồi núi vô biên Như lòng ta rào rạc triền miên Ôi ĐàLạt thanh bình êm đẹp quá./. ĐàLạt hè 1966 Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 11/05/2008 lúc 16:26
BƯỚM TÌM Hoa xuân đang độ tràn trề Ngày xuân bướm lại vân vê nhụy rồi! Đài hoa khô héo một thời Hương phai phấn lạt bướm thời đi xa Bướm phường cợt phấn trêu hoa Để cho phong độ xuân ra bẽ bàng! Mấy thu nhụy rữa hoa tàn Nắng mưa hoa chịu lánh đàn bướm đi Bướm đi theo cúc theo quỳ Để hoa vàng võ tình si một thời. Những ngày bỉ cực qua rồi Hoa xuân trở lại dạo vườn Phải chăng mượn bóng bên đường nghỉ chân? Phải chăng hoa hãy còn xuân Chơi hoa bướm phải tần ngần phút giây? Rồi ra ngày lại qua ngày Thói quen đường cũ cao bay tịt mù! Bong chiều rũ xuống biên khu Cành hoa trơ trọi bao thu lạnh lùng. Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 17/05/2008 lúc 18:40
VU LAN (Kỷ niệm ngày ở trại giam Tuyên Đức 17-5 AL - 9/8/68) Ôi ! sung sướng ngày Vu lan đã đến Ngày vui mừng được xóa tội vong nhân! Những chúng sinh đã tắm ánh đạo vàng Đang quỳ dưới bóng từ quang chiêm ngưỡng Trước Phật điện kính dâng đức vô thượng Trọn niềm tin và ngũ phạn hương đăng Khắp mười phương mùa cầu nguyện chư tăng Tha ma đó: những oan hồn cô quạnh! Ngày hoan hỉ của người con hiếu hạnh Mục Kiều Liên Bồ Tát trả ơn sâu Tích trượng xưa phá ngục quá nhiệm mầu Nơi khổ ải giải oan hồn phiêu bạt Cõi trần gian kiếp luân hồi sát phạt Nợ tử sinh ai trốn thoát được nào? Ngày Vu Lan chi xiết nỗi vui sao Đây tất cả những con người dũng mãnh Trong nhà giam đêm nay heo may giá lạnh Đức Như Lai Bồ Tát có thấu cùng? Những hương đăng hoa quả trước chân dung Tuy giản thiểu nhưng tấm long thành kính Xin Ngài hãy tỏa vòng tay thương mến Nước Cam lồ rưới xuống dẹp đau thương! Hôm nay mừng đón tiếp lễ Vu Lan Với tất cả một niềm tin mãnh liệt. Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 17/05/2008 lúc 18:43
Quả thơm Quả thơm tôi nhỏ Ngoài vỏ có gai Nhưng đã mấy ai Biết thơm rành rẽ? Vườn thơm “Vương Đế” Thân thế vững vàng Quả thơm đoan trang Khuynh thành khoé mắt Làn da xanh mát Khiến khách đăm chiêu Suối tóc mỹ miều Cài lên cuốn lá Kẻ nào xa lạ Muốn vớ đến thơm Lắc lắc tặng hôn Xem chừng trầy mặt Nhưng ai quyết chắc Làm chủ thơm rồi Khe khẽ kề môi Hôn lên trán rộng Đừng làm sao động Gai góc vươn cào Mở khóa động đào Ruột thơm tinh khiệt Nõn nà diễm tuyệt Da thịt ửng hồng Rơm rớm chân lông Tê mê nước rỏ Quả thơm tôi nhỏ Ngoài vỏ có gai Nhưng đã mấy ai Biết thơm rành rẽ. Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 18/05/2008 lúc 19:23
Chiếc khăn Ta mượn khăn nàng để quá lâu Để tìm ấm lại những đêm thâu “Hơi thu” êm ái ta quên mất Quên trả cho nàng để quá lâu Trao lại chiếc khăn trả cho nàng Nghe lòng rạo rực dậy tâm can “Hơi đông” trong ấy nàng giữ nhé Kẻo nó bay về xứ Tam Quan Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 24/05/2008 lúc 15:52
Nỗi buồn xa cách “Mến nhau” (Kỷ niệm một chiều thu lá vàng rơi lã chã ở KaĐô) Nếu xa cách chúng ta buồn biết mấy! Phải gần nhau, gần nhau mãi nghe em? Những ngày xanh ta dệt mộng êm đềm Đừng lơ đãng để dòng đời trôi chảy! Dĩ vãng qua có bao giờ tìm thấy lại? Ta hững hờ có lúc phải hoài mong Có những chiều rét lạnh tái tê lòng Thấy em đến lòng anh bừng nóng hổi Những ngày tàn đêm về buông bóng tối Gặp em rồi anh thấy cả trời sao Ánh trăng trong gieo ngấn nước hồng đào Như tình tứ nồng nàn trong vạn kỷ Nếu vắng em đời đâu còn nghĩa lý…! Mặc dù ai có an ủi vỗ về…! Anh đắm nhìn cây hạnh phúc sum sê Đời đẹp mãi bên em đẹp mãi… Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 24/05/2008 lúc 16:11
Thương về Ấp Quảng Ấp nàng ở cạnh ấp tôi Cách nhau bờ đập nước ngời ngời xanh Ấp nàng dòng nước uốn quanh Ấp tôi con nước si tình trông theo Tôi thương, thương những buổi chiều Thời gian vội vã gió vèo trong sân Mình nàng nhẹ bước phân vân Tôi thương để bóng dõi chân nàng về Vô tình nàng lại không hay Nên nàng dẫm phải tim này của tôi Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 25/05/2008 lúc 22:17
(Tặng những cô gái thôn Bình) Đào nở nhụy bày phảng phất hương Bích câu kỳ ngộ dáng văn chương Sĩ hiền khởi xuất trang tình sử Nhạn hướng nam vào chạnh nhớ thương Bê cánh tình lên ghép phong thư Đề câu ân ái ý mong chờ Tố trần tâm sự qua bờ mộng Để đến bao giờ thỏa ước mơ. *Hè về! Bình Phú năm 1958 (Tám tiếng đầu câu là tên tám cô gái nhan sắc thôn Bình Phú) Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 25/05/2008 lúc 22:21
Tuyệt tình Nicôtin Tâm sự với người cao tuổi Vận động phong trào bỏ thuốc lá Khi gặp mi ta đâu hề quen biết Tình sơ giao có tha thiết gì đâu? Đụng tới mi ta choáng váng trong đầu Ho sặc sụa khi mi vào buồng phổi Hơi khói mi làm ta thêm bối rối Cổ họng khô đắng thấm đầu môi! Mi gạt ta thôi thế đủ rồi! Mi thử ta đấy? Muốn làm người “lớn” Tâng bốc ta là “anh hùng” đâu chạy trốn! Lần lượt lên, lần lượt sẽ quen thôi Thật gớm ghê mi đã thắng ta rồi! Ta “đốt” mãi mi biến thành “tri kỷ”! Nếu thiếu mi thôi trở thành vô vị! Những cái ngáp dài nước mắt lại oà ra! Nỗi buồn ru cơn ngủ ở trong ta Cứ thôi thúc đi lượm tàn, đi xin xỏ! Ta bức xúc thiếu tiền mi không có Cũng liều nài bà quán bán chịu cho! Mi vào ta sảng khoái hơn ăn no! Nhưng bất cẩn mi gây nên hỏa hoạn! Ta bị người kêu la ta thán Khi nhả khói mi, người bịt mũi, kẻ hoa tay! Lịch sự đâu còn! Ta thấy nhục lắm thay! Nhưng đã lỡ kết tình mi không nỡ bỏ! Ngày lại ngày tuổi cao càng khổ khó Những cơn ho làm khó thở, ngực ran đau Ta mới hay triệu chứng nhói trong đầu Nhồi máu cơ tim áp huyết cao biểu lộ! Thực sự tại mi đã làm ta đau khổ! Biến chứng ung thư gan, phổi nguy rồi! Biết làm sao? Đến bệnh viện đi thôi Ta chết mất! Mi là đồ ăn hại!!! Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 27/05/2008 lúc 20:42
Bài trừ thuốc lá Ngày thế giới Kêu gọi bài trừ thuốc lá Hãy ý thức kiên trì trừ thuốc lá Nguy hại cho người, nguy hại bản thân! Y học nói nhiều, đài báo tỏ phân Hãy dẹp bỏ lánh xa mùi khói thuốc! Ta không hút nhưng ngồi gần kẻ hút Hít khói vào rồi nguy hại bản thân! Hỡi mọi người! Trước là ở cơ quan Hãy cấm tuyệt không được dùng thuốc lá Người tự trọng không nên dùng thuốc lá Không ngang nhiên nhả khói bay quanh người Lịch sự ở đời ai không thấy hổ ngươi? Ôi! Nhục lắm! hại người ta phải tránh! Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 27/05/2008 lúc 20:44
Nhớ (1) Quê hương núm ruột của ta Nhớ thương mang nặng như là bào thai! Bao năm chinh chiến kéo dài Buồng hơi đứt quãng mà ai không buồn? Thương về nhớ tận đầu thôn Thương qua ruộng lúa đâu còn vườn xưa? Nhà đâu? Khoảng vắng rào thưa! Vườn đâu? Cỏ mọc cau, dừa rũ tang! Đường đâu lối hẹp cỏ giăng Vướng chân gai gốc, bàng hoàng lòng đau! Người đâu? Xóm vắng! Người đâu? Người đi xóm vắng mang sầu biệt ly! Kìa! Ai trách móc làm chi? Người đi đã biết những gì mai sau… Có ai cắt ruột không đau? Có ai máu chảy mà lau lệ cười? …………………………………./. Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 03/06/2008 lúc 22:32
Mơ ước Lần đầu tiên trong đời cha mơ ước Mong cho con thành đạt ý của cha Vì trước đây ở tuổi trẻ thiết tha Cha mong học đến…nào đâu có được!... Vì chiến tranh điêu tàn theo thời cuộc Trường lớp không còn! Người đi Bắc… đi Nam Đành dừng chân vào cuộc chống xâm lăng Góp chút sức mong toàn miền giải phóng Dành thời gian cho người con hy vọng Biến ước mơ cha hiện thực đời con Con ơi con! Tổ quốc đẹp vô cùng Cha hạnh phúc chờ con nơi cố quốc. Thanh An Do hongphamkado đăng ngày 03/06/2008 lúc 22:42